府斋岁晏节物感人辄成拙诗二篇上寄昭文相公2022-09-24 15:14:36 宋代古诗
府斋岁晏节物感人辄成拙诗二篇上寄昭文相公原文府斋岁晏节物感人辄成拙诗二篇上寄昭文相公诗意府斋岁晏节物感人辄成拙诗二篇上寄昭文相公拼音chǔ shì hé cháng jǐn zhí cái, xū míng gāo wèi zì jīng cāi.
处世何尝尽值才,虚名高位自惊猜。 qiān zhòng làng lǐ suí liú chū, bǎi chǐ gān tóu shì xiǎn huí. 千重浪里随流出,百尺竿头试险回。 shuāi bìn bù tú qī xiǎo xuě, gū xīn jiān yù bàn hán huī. 衰鬓不徒欺晓雪,孤心兼欲伴寒灰。 sōng yáng yǐng qū fēng yān jiē, yǐ zhàng guī yún zuò yǐn méi. 嵩阳颍曲风烟接,已仗归云作隐媒。 |