仲宣楼2022-09-24 15:14:36 宋代古诗
仲宣楼原文仲宣楼诗意王粲徘徊想回家后,又是谁传独一无二名字。
从前城门虽然还在,到现在还没有平定浪。 半圆形赤日沈荒渚,一缕黄色的烟雾从废城。 梅落碎催塞色花,葭横响叶弄边声。 惊寒牧马频回头,趁着暖宾鸿渐北征。 况是有怀伤年底,登上城楼那不动乡情。 * 以上翻译来自百度翻译(AI),仅供参考 仲宣楼拼音zhòng xuān xǐ yǐ sī guī hòu, yòu fù shuí chuán dú bù míng.
仲宣徙倚思归后,又复谁传独步名。 zì xī chéng yīn suī shàng zài, zhì jīn bō làng wèi cháng píng. 自昔城闉虽尚在,至今波浪未尝平。 bàn guī chì rì shěn huāng zhǔ, yī lǚ huáng yān qǐ fèi chéng. 半规赤日沈荒渚,一缕黄烟起废城。 méi luò suì huā cuī sāi sè, jiā héng xiǎng yè nòng biān shēng. 梅落碎花催塞色,葭横响叶弄边声。 jīng hán mù mǎ pín huí gù, chèn nuǎn bīn hóng jiàn běi zhēng. 惊寒牧马频回顾,趁暖宾鸿渐北征。 kuàng nǎi yǒu huái shāng suì mù, dēng lóu nà bù dòng xiāng qíng. 况乃有怀伤岁暮,登楼那不动乡情。 |