临江仙2022-09-24 15:14:36 元代古诗
临江仙原文临江仙诗意满路红尘飞不走了,春风弄我华顶。
所以园桃李酒尊前。 赏心苏美景,这种情况,自古以来如此,难得十全十美。 如果智慧像傻瓜总笑,夕阳空袅袅吟鞭。 马头山色翠相连。 不知道山下客,不知什么时候才是我回家的日子。 * 以上翻译来自百度翻译(AI),仅供参考 临江仙拼音mǎn lù hóng chén fēi bù qù, chūn fēng nòng wǒ huá diān.
满路红尘飞不去,春风弄我华颠。 gù yuán táo lǐ jiǔ zūn qián. 故园桃李酒尊前。 shǎng xīn féng měi jǐng, cǐ shì gǔ nán quán. 赏心逢美景,此事古难全。 ruò zhì ruò chī rén zǒng xiào, xī yáng kōng niǎo yín biān. 若智若痴人总笑,夕阳空袅吟鞭。 mǎ tóu shān sè cuì xiāng lián. 马头山色翠相连。 bù zhī shān xià kè, hé rì shì guī nián. 不知山下客,何日是归年。 |