终南积翠2022-09-24 15:14:36 明代古诗 终南积翠原文终南积翠诗意终南山太古颜色,积翠没有冬春。
阳压下荆楚,阴壑开函秦。 碧树晓不分,苍苍散星辰。 下蟠垫条龙,上有躲避世人。 有时浮爽气,撑着笏板可揽结。 怎么能建精庐,谈经相对松雪。 * 以上翻译来自百度翻译(AI),仅供参考 终南积翠拼音zhōng nán tài gǔ sè, jī cuì wú dōng chūn.
终南太古色,积翠无冬春。 yáng yá fǔ jīng chǔ, yīn hè kāi hán qín. 阳厓俯荆楚,阴壑开函秦。 bì shù xiǎo wèi fēn, cāng cāng sàn cān chén. 碧树晓未分,苍苍散参辰。 xià pán zhé shuǐ lóng, shàng yǒu bì shì rén. 下蟠蛰水龙,上有避世人。 yǒu shí fú shuǎng qì, zhǔ hù kě lǎn jié. 有时浮爽气,拄笏可揽结。 ān dé gòu jīng lú, tán jīng duì sōng xuě. 安得构精庐,谈经对松雪。 |