逍遥亭独游2022-09-24 15:14:36 宋代古诗
逍遥亭独游原文逍遥亭独游诗意逍遥亭独游拼音chéng shàng fēi yán chū bǎi xún, huí huán gǔ mù zì chéng yīn.
城上飞檐出百寻,回环古木自成阴。 liáng shēng bái huà shōu tuán shàn, yǐng rù xié yáng jiǎn suì jīn. 凉生白画收团扇,影入斜阳剪碎金。 mào mì què zhē xī wàng yǎn, xiāo yáo wèi yǒu běi guī xīn. 茂密却遮西望眼,逍遥未有北归心。 yuān míng shèng shuō jiā yuán qù, shuí xìn wú yuán qù gēng shēn. 渊明盛说家园趣,谁信吾园趣更深。 |